[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Kazuha trong lòng muốn nhỏ máu đến nơi, nhưng bên ngoài chỉ nói với Ran như thế, thiếu điều làm một bài văn phát biểu cảm nghĩ yêu công ty yêu sếp, rồi mời chào công ty mình cái gì cũng tốt. Công việc tốt, lương tốt, đối xử với cấp trên cấp dưới tốt. Hòa đồng thân thiện.
  • Chỉ mỗi ông sếp không tốt thôi. Mà cái này tha thứ thông cảm được mà đúng không?
  • Ran nhìn hợp đồng lần cuối, cô quan niệm cái gì quá cũng không tốt. Vậy mà hợp đồng này chẳng có gì để chê, cô cũng không định từ chối. Vậy là Ran kí vào hợp đồng, chữ của cô rất đẹp, giống như bảng chữ mẫu. Có điều, Ran viết rất chậm rãi, như thể ngoài việc viết ra cô chẳng quan tâm đến gì nữa cả.
  • Kazuha chợt hiểu, tại sao tổng giám đốc lại chọn cô ấy rồi.
  • Không phải quá xuất sắc, nhưng càng tiếp xúc càng thấy, cô ấy sâu không lường được.
  • ***
  • Mỗi công ty có một cách đào tạo nhân viên riêng, Ran ban đầu vào công ty cũng nghĩ sẽ phải mất rất lâu để vượt qua mấy tuần đào tạo của công ty. Nhưng ở Pr.Life thì không như vậy. Ngoài việc hợp đồng tốt ra, hầu như cái gì cũng tốt cả. Kì thử việc để loại nhiều người nhất, đáng lẽ kéo dài hai tháng, thì giờ còn hai tuần.
  • Ran được đào tạo chung với một nhóm nhân viên phòng ban khác, nhưng có vẻ như công việc của cô khá đặc biệt, nên từ hôm đầu tiên, cô đã được dạy riêng rồi. Trong phòng chỉ có mình cô, và rất nhiều thứ trên bàn. Thật ra, cái có thể dạy được chỉ là giới thiệu công ty. Còn những kỹ năng khác mỗi người cần tự tìm tòi, người khác không thể dạy được.
  • Ví dụ như Kazuha- là một nhân viên ở bộ phận nhân sự, nói với cô rằng tổng giám đốc có tính cách khá nghiêm túc, nên ngoài việc nắm vững quy tắc của công ty ra, những việc khác liệu sắc mặt anh ấy mà làm. Miễn anh hài lòng, công ty sẽ không bạc đãi cô.
  • Được rồi, thư kí cũng như làm dâu trăm họ, cô còn cách nào khác.
  • Pr.Life là một công ty về truyền thông. Trong giới giải trí, sự tồn tại của Pr.Life giống như một sự tồn tại lạ lùng. Bởi vì, hầu như các nguồn tin chính thống của giới giải trí hiện nay, các minh tinh nổi tiếng hiện nay đều xuất thân từ Pr.Life, là nghệ sĩ riêng của Pr.Life. Trong giới nghệ sĩ, có thể ký với Pr.Life chẳng khác nào một bước lên tiên, đủ thấy vị thế của công ty trong ngành.
  • Là một thư ký riêng, Ran đáng lý nên có những hoang mang cần có của một nhân viên mới, còn không nổi bật gì mới phải. Nhưng khi Kazuha dắt cô đến báo danh để học nhân sự, Ran chỉ ngồi đấy chờ. Mà người hướng dẫn cô ấy cũng tranh nhau đến u đầu mẻ trán tới đây.
  • Pr.Life làm về truyền thông, truyền thống quý báu của công ty là chỉ cần có tiếng gió nào, toàn công ty phải biết hết. Vì vậy, việc tổng giám đốc bí mật tuyển trợ lí riêng cho anh- hầu như khắp công ty đến người lao công cũng biết.
  • Một người đại diện có máu mặt trong công ty đã nói thế này:
  • Giám đốc nhân sự
    Giám đốc nhân sự
    Đây là lần đầu tiên nhìn thấy boss chọn một người như thế, tôi cứ tưởng mẫu người của boss phải là mấy minh tinh eo nhỏ chân thon, dù sao công ty chúng ta lăn lộn trong giới giải trí mà. Nhưng không, boss chọn một người bình-thường-còn-hơn-cái-giường.
  • Vậy là mọi người biết được Ran được chọn, là một người rất đỗi bình thường. Tuy người đại diện nọ dắt mối không biết bao nhiêu minh tinh, anh ta đánh giá người theo tiêu chuẩn minh tinh, nhưng nếu anh ta nói Ran bình thường, vậy thì vẫn đẹp hơn người khác một chút.
  • Còn lý do vì sao mọi người quan tâm đến chuyện này à? Là vì boss hành động lạ lùng quá chứ sao nữa. Người mà boss chọn, không lẽ lại bình thường chắc?
  • Cũng không thể trách họ, bình thường boss quá nghiêm khắc, không ai gặp được anh. Nhưng boss có chuyện nhỏ to gì, cả công ty đều xúm vào bàn tán cả. Vì vậy- đối tượng trợ lý mới nọ, mọi người đều quyết định đến xem xét thử xem. Xem thử mẫu người của boss là thế nào.
  • Muốn nhìn thấy mẫu người của boss, đầu tiên phải biết cô ấy ở đâu đã. Công ty hơn cả ngàn người, muốn thấy cô ấy cũng không dễ dàng, vậy là mọi người quyết định bốc thăm dự thưởng xem ai sẽ là người đến giới thiệu về truyền thống quý báu dài năm trăm trang word của công ty cho cô ấy.
  • Người có tiếng dùng tiếng, có sắc dùng sắc, không có thì bóc thăm. Cuối cùng cũng có người trúng được việc này. Đó là trưởng phòng kinh doanh. Khi cô ấy đi vào trong, đã thấy Ran ở đó trước rồi.
  • Thật lòng mà nói, Ran tuy là người mới, nhưng cô ngồi đấy không chút lạ lẫm nào. Cô vừa đi vào, còn nghĩ là người nào quyền cao chức trọng đang ngồi ở đó chứ không phải một nhân viên mới.
  • Bề ngoài rất bình thường, điều này cô phải công nhận Kazuha không nói điêu. Người nọ ngồi lật mấy trang giấy, có vẻ rất tao nhã. Làm ở công ty giải trí truyền thông, thấy rất nhiều minh tinh sắc nước hương trời chim sa cá lặn, nhưng lần đầu tiên gặp một người bên ngoài không có gì quá nổi bật, nhưng lại có khí chất đến nhường này.
14
Chương 11